Điều Răn Trọng Nhất

Điều Răn Trọng Nhất

Chúa nhật hôm nay, Giáo hội cho chúng ta nghe Lời Chúa nói với những người Pha-ri-sêu, những người thông luật và cả chúng ta đang sống trong thế hệ hôm nay và cho đến muôn thế hệ nữa. Vì, Lời Chúa là Lời Hằng Sống:

"Khi nghe tin Đức Giê-su đã làm cho nhóm Xa-đốc phải câm miệng, thì những người Pha-ri-sêu họp nhau lại. Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: "Thưa Thầy, trong sách Luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?" Đức Giê-su đáp: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy. (Mt 22,34-40)

Điều răn quan trọng nhất là yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn là điều răn phải thực hành trước hết. Có phải là đi tham dự và hiệp dâng Thánh lễ, phải đọc kinh cầu nguyện, phải sống đạo đức, phải đặt Thiên Chúa lên hàng đầu trong đời sống. v…v. ??

Đúng vậy, chính Chúa Giêsu nói: “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được." (Mt 10,37-39)

Điều Răn quan trọng nhất thì chắc chắn phải là Điều Răn khó nhất. Nhưng người ta cứ hay bỏ cái dễ để làm cái khó trước, vì tưởng làm như vậy sẽ đạt được thành quả nhanh hơn, tốt hơn. Nhưng thật ra, chúng ta đã làm sai. Cái gì dễ thì phải làm trước, nếu việc nhỏ không làm trước, thì không thể làm việc lớn được. Để xây được một ngôi nhà thì việc trước tiên phải đặt nền móng, mà nền móng có vững chắc thì ngôi nhà mới bền vững.

Chúa Giêsu nói: "Điều Răn thứ hai: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình." Như vậy, Chúa nói Điều Răn này cũng quan trọng, nhưng quan trọng ở hàng thứ hai. Vậy, cái gì dễ thì phải thực hành trước, có nghĩa là phải yêu thương người thân cận trước như Thánh Gioan Tông Đồ dạy trong thư thứ nhất của ngài: "Nếu ai nói: "Tôi yêu mến Thiên Chúa"mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây là điều răn mà chúng ta đã nhận được từ Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình." (1 Ga 4,20-21)

Vậy, để có thể yêu mến Thiên Chúa một cách chân thật, chúng ta phải tôn trọng và yêu thương người thân cận trước, vì tất cả mọi người cũng như vạn vật được hiện hữu trên trần gian này là do Thiên Chúa tạo dựng và tác sinh vào trần gian. Cho dù họ là ai và ở địa vị nào, giàu có sang trọng hay nghèo hèn bần cùng chúng ta cũng phải tôn trọng, vì họ cũng là con người và được dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa. Yêu thương người thân cận là không làm hại ai, không làm cho người khác phải đau khổ, nhất là phải đau khổ vì bị mất danh dự bởi những lời thị phi, những lời nói của mình xúc phạm đến người khác.

Trong Cựu ước, sách ông Gióp kể lại: "Xưa ở đất Út có một người tên là Gióp. Ông là một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác. Ông sinh được bảy người con trai và ba người con gái. Ông có một đàn súc vật gồm bảy ngàn chiên dê, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái và một số rất đông tôi tớ. Ông là người giàu có nhất trong số các con cái Phương Đông." (G 1,1-3). Trong sách trình thuật lại sự kiện ông tranh luận với các bạn sau khi ông bị ma quỷ phá hại tất cả của cải và tàn sát các con của ông, nhưng ông vẫn một lòng kính thờ Thiên Chúa. Ông nói: "Giả như tôi chà đạp quyền lợi của tôi trai tớ gái đang tranh tụng với tôi, thì tôi sẽ làm gì khi Thiên Chúa chỗi dậy, khi Người tra hỏi, tôi đáp lại thế nào? Đấng đã tạo ra tôi trong dạ mẹ không phải là Đấng tạo ra nó hay sao? Cũng một Thiên Chúa đã tạo ra chúng tôi hết thảy." (G 31,13-15)

Như vậy, ông Gióp biết rằng: mỗi người sống trên đời này đều có một thân phận khác nhau, cho dù thân phận của người thân cận như thế nào, họ cũng được Thiên Chúa tạo ra trong dạ mẹ.

Thánh Phaolô chỉ cho chúng ta cách tôn trọng và yêu thương người thân cận:

"Trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao trọng nhất. Nhưng đây tôi xin chỉ cho anh em con đường trổi vượt hơn cả.

Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi. Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả." (1 Cr 12,31.13,1-6)

Chính vì cái dễ phải làm trước, nên Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: "Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình." (Mt 5,23-24)

Thực hiện cái dễ mà chúng ta đang nói đây không phải dễ như trở bàn tay, nhưng thực ra chúng ta phải xin Chúa giúp sức, vì cái "tôi" "sự kiêu căng" trong mỗi người chúng ta luôn luôn muốn trổi vượt hơn người khác và hay coi thường người khác. Chỉ có người khác là làm sai, làm không đúng, còn "tôi" thì lúc nào cũng là số 1. Đôi khi người ta biết vì mình mà sự việc đó bị hư hỏng, hay có khi vì mình mà nhiều người khác phải liên lụy, nhưng người ta vẫn hay tự an ủi mình: "Ôi trời! lắm kẻ khác còn tệ hơn tôi." Khi người ta an ủi mình như vậy, thì thấy lỗi lầm mình mắc phạm không nghiêm trọng, nên không sửa đổi để mỗi ngày một nên hoàn thiện hơn.

Lạy Chúa Giêsu! Chúa là Chúa, là Thầy của chúng con. Những Lời của Chúa dạy chúng con xin ghi nhớ: "Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng." (Mt 11,28-30)

Ôi! Chúa Giêsu kính mến của chúng con, xin Chúa thêm sức để chúng con thực hành sống khiêm nhường và yêu thương anh chị em như Chúa đã dạy chúng con. Amen.

Giuse Bùi Văn Toàn, FD (Familia Dominus -  Gia đình con cái của Chúa)

Read 1140 times

ĐỨC MẸ MARIA tước hiệu LAVANG
Bổn mạng Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam Tại Đức

https://hinhanh.ldcg.de/

 

« April 2024 »
Mon Tue Wed Thu Fri Sat Sun
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          

Chuyện Phiếm Đạo Đời

Vậy, xin thưa: thoạt khi lọt lòng mẹ, bần đạo được xếp hạng thứ mười hai trong gia đình nhỏ bé, các cụ tìm không ra cái tên nào hay đẹp hơn nữa, bèn đặt cho cái tên là Trần Ngọc Tá, rồi đi hỏi cha xứ Trịnh Như Khuê (lúc ấy làm linh mục chánh xứ Hàm Long, Hà Nội), rồi sẽ sửa đổi sau. Nhưng, cha xứ Hàm Long sau đó làm Giám Mục rồi Hồng Y, các cụ thân sinh ra bần đạo không còn dám quấy rầy cha/cố nữa. Quên đi mất. Để rồi thằng bé, khi di cư vào Nam, đến Nha Trang, quan chức cứ gọi tên lên mà hạch hỏi, thay vì gọi tay Trần ngọc Tá, cứ phiên âm thành Trần Ngọc “Té”, nghe như thằng bé bị té giếng không nghe tiếng gọi, mãi chẳng lên. Thôi thì, từ đó xin chọn tên này làm … quê hương. Dẫu khó thương. Và, đó là những tâm tình hơi khó thương, nhưng có thật, đấy ạ.

Và, đáp ứng câu của chị Đỗ Thị Thu Vân, cựu giáo chức ở Sài gòn, đã hỏi: tại sao các vấn đề người viết đưa ra, đều bỏ ngỏ, không giải đáp? Bần đạo tình thật thưa: mình rất tránh những tranh luận/cãi vã về lập trường thần học, rất thánh kinh. Phần này, xin nhường lời cho các đấng bậc cao siêu, đứng lớp. Riêng cá nhân, chỉ nhìn ra vấn đề trong sống Đạo, ở đời thường. Đã là tốt. Các giải đáp, cho vấn nạn đặt ra cho mỗi người, ở cuộc sống; hãy cứ để mọi người được kiếm tìm. Một khi đã gặp gỡ Đức Kitô rồi, sẽ có đáp số cho riêng mình, mà sống Đạo. Trong cuộc đời. Với mọi người.
Trần Ngọc Mười Hai

Những Sự Kiện Sắp Tới

Keine Veranstaltungen gefunden

Lịch Mục Vụ

  

KyyeuLDCG

Để đánh dấu mừng kỷ niệm 40 năm Đại Hội Công Giáo Việt Nam tại Đức, Liên Đoàn Công Giáo đã thực hiện một tập kỷ yếu ghi lại những sinh hoạt của LĐCGVN và tất cả hình ảnh của các Đại Hội Công Giáo kể từ ngày thành lập cho tới nay. Mọi chi tiết cần biết xin liên lạc Văn Phòng LĐCGVN

Đặc San Giáo Sĩ Việt Nam

2018 10 09 14 31 09

Đặc san Giáo Sĩ Việt Nam được phát hành qua email 2 tuần một lần. Nếu muốn nhận trực tiếp bằng email, xin vui lòng gởi thư GHI DANH tại địa chỉ: giaosivietnam@gmail.com

LyTrungTin

Soạn Giả cuốn Hỏi Ngã Chánh Tả Tự Vị và Tạp Chí Dân Văn không giữ bản quyền cuốn sách này, do đó tất cả mọi người vì nhu cầu viết tiếng Việt đều có thể in ấn cũng như sử dụng cuốn Tự Vị này, mong rằng đây là một đóng góp tích cực và nhỏ nhoi cho cộng đồng người Việt tại Hải Ngoại.

- Download/tải Hỏi Ngã Chánh Tả Tự Vị
- Download/tải Phụ bản

Khách truy cập

Hôm nay 141

Tổng cộng 14239129

Lên đầu trang