Print this page

Phù vân! Tất cả chỉ là phù vân!

Phù vân! Tất cả chỉ là phù vân!

 

Chúa Giêsu nói với chúng ta: „Không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” Đọc bài Tin Mừng hôm nay, tôi chợt nhớ tới cách đây khoảng hơn một năm, đài truyền hình đưa tin: Có hai vợ chồng tỷ phú người Canada bị kẻ cướp đột nhập vào nhà và giết chết cả hai vợ chồng.

Quả thật đúng như lời ông Cô-he-lét (Giảng viên) nói: “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân.“ Quả thế, có người đã đem hết khôn ngoan và hiểu biết mà làm việc vất vả mới thành công, rồi lại phải trao sự nghiệp của mình cho một người đã không vất vả gì hết. Điều ấy cũng chỉ là phù vân và lại là đại hoạ. Chuyện gì xảy ra cho con người sau bao mối bận tâm và bao gian lao vất vả nó phải chịu dưới ánh mặt trời? Phải, đối với con người ấy, trọn cuộc đời chỉ là đau khổ, bao công khó chỉ đem lại ưu phiền! Ngay cả ban đêm, nó cũng không được yên lòng yên trí. Điều ấy cũng chỉ là phù vân! (Gv 1,2;2,21-23)

Ngày nay thấy nhiều người hay nói: „Càng nhiều càng ít.“ Nghe câu này thấy lạ tai, nhưng hiểu ra thì mới biết họ muốn nói: „Bao nhiêu cũng không đủ!“ Khi người ta có một, thì lại muốn có hai, khi có hai trong tay rồi, thì lại muốn có bốn. Lòng tham lam không đáy bởi dục vọng và sự kiêu ngạo, người ta tìm đủ mọi cách để có nhiều tiền, nhiều của cải, có khi dùng mọi thủ đoạn để có được nhiều tiền; có nhiều tiền, nhiều của cải mới khống chế người khác được, có nhiều tiền người nghèo mới quỳ lụy mình. Có nhiều tiền bạc mới có thể mua quan, mua chức quyền, mua danh thơm tiếng tốt bằng những lời cảm tạ, lời tri ân và bằng khen.

Để chiếm hữu được nhiều của cải, người ta ăn không ngon, ngủ không yên, ngày đêm tính tính toán toán lời lỗ hơn thua. Nhà cao cửa rộng, ăn mặc sang trọng, nhưng tâm hồn không có sự bình an thì mọi bệnh tật sẽ xuất hiện.

Quả đúng như lời ông Cô-hê-lét nói: „Chuyện gì xảy ra cho con người sau bao mối bận tâm và bao gian lao vất vả nó phải chịu dưới ánh mặt trời? Phải, đối với con người ấy, trọn cuộc đời chỉ là đau khổ, bao công khó chỉ đem lại ưu phiền! Ngay cả ban đêm, nó cũng không được yên lòng yên trí. Điều ấy cũng chỉ là phù vân!“

Quả thế, có người đã đem hết khôn ngoan và hiểu biết mà làm việc vất vả mới thành công, rồi lại phải trao sự nghiệp của mình cho một người đã không vất vả gì hết. Điều ấy cũng chỉ là phù vân và lại là đại hoạ.

Để lại của cải dư đầy, tại sao lại là đại họa? Thật là một đại họa, đại họa chứ không chỉ là tai họa. Có những trường hợp, khi cha mẹ khuất núi, anh chị em bắt đầu tranh giành của cải, tình toán hơn thua, rồi từ đó không nhìn mặt nhau, có khi còn dẫn đến huynh đệ tương tàn. Thật là một đại họa!!

Vì vậy, có nhiều cha mẹ, khi con còn nhỏ đã biết dùng tiền của bởi mồ hôi và công lao vất vả nuôi nấng con cái ăn học nên người (thành nhân), có một nghề nghiệp giỏi giang vững chắc, sau này con cái có thể tự mình lo cho bản thân, và làm việc để nuôi dưỡng gia đình của mình được no ấm sung túc, và giúp ích cho xã hội.

Bài Tin Mừng Chúa nhật tuần trước Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu xin Chúa Cha: „Xin Cha cho chúng con hằng ngày dùng đủ!“ Hằng ngày dùng đủ, là có mái nhà che đầu, được ăn no mặc ấm, vợ chồng con cái yêu thương nhau trong mái ấm gia đình. Chúa Giêsu còn nói cho chúng ta biết: „Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được một gang tay? (Lc 12,25)

Bài Tin Mừng Chúa nhật hôm nay, Thánh Luca trình thuật lại lời Chúa Giêsu nói rằng:

„Khi ấy, có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?” Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: ‘Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!’ Rồi ông ta tự bảo: ‘Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’ Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: ‘Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?’ Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.” (Lc 12,13-21)

Tại sao người kia lại thưa với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.”?? Chẳng phải gia tài là của cha mẹ và do cha mẹ chia cho các con, nhưng sao bây giờ lại do người anh nắm giữ? Có phải khi cả cha lẫn mẹ đều quá vãng, người anh lấy quyền huynh trưởng chiếm đoạt hết của cải cha mẹ để lại? Ngày xưa cũng như ngày nay, không biết bao nhiêu gia đình đã gặp phải đại họa này? Nhiều người tưởng rằng, cố gắng làm lụng để con cái được sung sướng, nhưng nếu vì của cải mà con cái, anh chị em cắn xé nhau, gia đình tan nát chỉ vì tiền bạc, thì điều ấy đúng là một đại họa!!.

Trong dụ ngôn Chúa Giêsu nói với ông phú hộ, lời nói này làm chúng ta phải suy nghĩ: „Thiên Chúa bảo ông ta: ‘Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?’ (Lc 12,20) Bản văn tiếng Việt dịch sát nghĩa với bản văn tiếng Đức: „Aber Gott sprach zu ihm: Du Narr! Diese Nacht wird man deine Seele von dir fordern. Und wem wird dann gehören, was du bereitet hast?“

Chẳng phải sự sống, sự chết đều ở trong tay Thiên Chúa sao? Nhưng ở đây, Chúa Giêsu nói: người ta sẽ đòi lại mạng ngươi. Có phải có những người này làm giàu trên xương máu của người khác, tranh giành quyền lợi của cải mà gây thù chuốc oán, để rồi có những người không chịu nổi sự áp bức, bóc lột mà sinh lòng trả thù?

Thế giới từ xưa đến nay xảy ra chiến tranh, gây tang thương chết chóc, chẳng phải vì tiền bạc, của cải và quyền lực sao? Về sự giàu sang và quyền lực, chính Chúa Giêsu cũng bị Satan cám dỗ, khi Chúa Giêsu ăn chay bốn mười đêm ngày trong hoang địa. Thánh Luca nghi lại sự cám dỗ như sau:

Quỷ đem Đức Giê-su lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ. Rồi nó nói với Người: “Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tuỳ ý. Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông.” Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi.” (Lc 4,5-8)

Abba! Cha ơi! Xin Cha cho chúng con hằng ngày dùng đủ. Xin cho chúng con luôn nhận biết rằng: sự sống của chúng con là của Chúa, sức khỏe của chúng con là do Chúa ban, để chúng con không còn chạy theo ngẫu tượng là của cải, vật chất thế gian, mà chỉ bái lạy và thờ phượng một mình Thiên Chúa thôi. Amen.

Giuse Bùi Văn Toàn, FD (Gia đình con cái của Chúa)

 

Read 648 times

Last modified on Samstag, 30/07/2022